Anh đem lòng yêu cô ấy nhưng sao lặng im
Anh biết không thể trèo cao như sao mà hái
Anh mong ngày nào cô ấy cũng cười thật tươi
Với anh chỉ cần vậy thôi,mà thấy xa vời vợi
Em như vì sao,vụt qua nhanh anh không thấy đâu
Lang thang chiều tan,tìm dáng em cũng không thấy đâu
Trông mong rồi chi,người bước đi bên ai thế kia
Người làm thinh,xem anh chẳng hề đau đớn
Cơn mưa qua thật rồi,để long lại mong ngóng
Nước mắt rơi thật rồi,để tình vào hư không
Đi về đâu,thương đậm sâu nghe tiếng ai bên cầu
Vẫn nhớ,1 đời nhân duyên
Tương tư mang mênh mông,như dòng song cứ thế quấn quanh
Câu ca nghe du dương,sao nặng tâm can đối với anh
Không quan tâm cao sang ,chỉ cần e yên vui ấm êm
Lâu bền,mong em một đời an nhiên