Ai gieo bao hi họng rồi gạt đi những ước mơ này
gieo tương tư đêm về vùi thật sâu tháng năm bùa mê
kí ức đó vẫn còn người rời đi tiếc thương làm gì
lòng quặn đau,tại sao nhớ nhung để khổ đau
còn đâu nữa,những buổi chiều lang thang chở nhau trên chiếc xe
nụ cười ấy,như thiên thần mang bao xuyên sao
vội vàng quá,cơn mưa chợt đi ngang rồi mang em mãi xa
trách ta ngu khờ
ôm lòng tương tư đã mờ
không nhớ không khóc không đợi,cứ xa vời một vòng tay ai
cứ như song xô mãi vô bờ,quá ngu ngơ,tưởng rằng một mai quay lại
vẫn cứ hứa cứ hứa đêm dài,cứ trôi hoài,phận đời mình ta thân trai
nặng vì còn một nỗi tâm tình biết gửi mình cho ai
em đi con thuyền kia còn ai đợi
còn lại mình thân ta,chông về đâu người xa vời
một ngày buồn trời xám,nước mắt rơi nào ai hay
cuộc đời còn dài lắm,biết đâu mai này xum vầy
người hứa sẽ bên nhau dù giông bão
một lời này người hứa với anh ghim vào trong não
lần này là lần cuối,dặn lòng là lần cuối
tìm hoài mà lạc lối
còn gì ngoài lời nói